Chị Loan ngồi thừ mặt trước cái cặp đi học của con. Chị giật mình khi chợt
nhận ra rằng, bé Bông nhà mình đã lớn. Hôm nay, chị lo lắng vô cùng khi biết con
gái yêu sớm.
Từ bao giờ mà Tuyết (tên thật của con gái chị) đã “dằn mặt” mẹ thôi gọi yêu bằng tên Bông, “Nghe nó sao sao ấy mẹ ạ, trẻ con lắm, con không chịu đâu”. Thế mà hôm nay, con đi học mệt nhọc trở về nhà, chị lúi cúi sắp xếp đồ đạc trong cặp cho con và thò ra một cuốn nhật ký mầu mè.
Choáng váng, lo lắng khi đọc những dòng trong cuốn sổ nhỏ lưu bút giữa con và cậu bạn trai. Đứa con gái 14 tuổi của chị cũng hờn giận, đau khổ, vật vã, trách móc, yêu thương, ghen tuông như người lớn.
Chị tự trách mình, trách chồng vì đã tham công tiếc việc chẳng ngó ngàng nhiều tới cô con gái đang dậy thì của mình.
Vợ chồng chị hiện đã 38 tuổi, anh chị bằng tuổi nhau, mỗi người có trong tay một công ty nhỏ. Vì bận rộn nên chị giao toàn bộ việc chăm nom nhà cửa, đưa đón cháu đi học cho ông bà nội và cô giúp việc.
Thực ra, khi công chúa nhỏ nhà chị chào đời chị đã lên tinh thần dạy dỗ chỉ bảo con tới nơi tới chốn. Bởi thế, Tuyết học giỏi, càng lớn càng xinh. Thêm vào đó, con còn rất tồ, chị biết mấy người bạn của con toàn là con gái, có lần con ngại ngùng khi kể với mẹ nghe về việc "bị cô giáo xếp chỗ ngồi cạnh bạn trai". Chị cũng yên tâm khi con cứ đi học lại về nhà ngay hoặc có lúc sang nhà bạn học nhóm.
Với suy nghĩ, con đã trưởng thành và tự lập được ít nhiều nên anh chị cũng nới lỏng thời gian cho con dễ thở. Những buổi tiệc sinh nhật bạn này bạn kia, chị cũng cho con đi taxi đến.
Thế nhưng bây giờ chị vô cùng lo ngại về con gái của mình. Chị tự trách mình vì không đủ nhạy cảm để thấy con khác đi từng ngày, chị biết con gái yêu sớm mất rồi.
Có lần giữa đêm tỉnh giấc vì khó ngủ, chị xuống phòng khách, đi ngang qua phòng con gái vẫn sáng đèn. Mở cửa thấy con chat chit trên mạng, thi thoảng lại gọi điện, nhắn tin chíu chíu với bạn rồi lại cười khúc khích.
Sau khi biết con hỏi bài vở của bạn, chị cũng yên tâm và nhắc nhở con ngủ sớm. Để rồi tới ngày hôm nay khi nhìn thất vật lạ xuất hiện trong cặp con thì chị mới tỉnh giấc, sự việc không đơn giản như chị nghĩ.
Kiểm tra điện thoại của con, chị bàng hoàng, run rẩy khi đọc được những tin nhắn mùi mẫn và có phần lả lơi của con gái mình.
Chuyện càng trở nên trầm trọng hơn khi đúng lúc đó cô giáo chủ nhiệm của con có gọi điện. Cô nói tình hình học hành của Tuyết rất đáng báo động, từ một học sinh giỏi, gương mẫu, con học sút hẳn đi, và học kỳ này có mặt trong đội thi lại để “loại quân” ra khỏi lớp chọn của trường.
Con liên tục bỏ học, nhất là những ngày gần nghỉ hè như thế này. Và điều tệ hại khi con bỏ học cùng một bạn trai trong lớp. Cũng không lạ, đó chính là Anh Quân – tình thư của con trong cuốn nhật ký.
Tối hôm đó, Tuyết – con gái chị xin đi sang nhà bạn học nhóm. Theo lời con, đó là Nhung – cô bạn thân của con từ cấp 1. Chị đồng ý và lẳng lặng đi ngay theo sau con.
Những gì chị không mong muốn đã xảy ra, con đạp xe thẳng tới nhà cậu bạn Quân. Nhìn con gái mình và người con trai khác rủ nhau tới công viên ngồi mà chị nhức nhối vô cùng.
Cố gắng kiềm chế, chị đi thẳng ra chỗ hai đứa trẻ. Thấy mẹ, Tuyết tái mặt còn cậu bạn kia thì ấp úng không nói không rằng. Chị chậm rãi ngồi xuống nhìn mặt hai đứa trẻ và nói: “Học ở một không gian tối mịt như thế này hả con?”
Chị lấy hết bình tĩnh để nói ra từng từ trong tâm trạng rất rối bởi, lòng chị đang đau nhói, bao câu hỏi đặt ra về sức khỏe của con, về sự thiếu hiểu biết tình dục của bọn trẻ. Nếu không có chuyện như ngày hôm nay, chị luôn nghĩ Tuyết - bé Bông của chị vẫn tồ tẹt lắm.
Chị nhớ lại cách hành xử của bạn mình trong hoàn cảnh này, cô bạn chị làm ầm lên, mắng chửi con gái hết lời. Kết quả là sáng hôm sau cô con gái rượu xách va ly đi chơi luôn với bạn trai. Chị Loan hiểu, sự hợp tác và bất hợp tác chỉ trong gang tấc nếu người mẹ có hành động sai.
Lên mạng, chị được biết những đứa trẻ ở tuổi con chị có cùng chung một ước muốn đó là được đánh giá cao, được trở thành người đặc biệt với ai đó, muốn thể hiện mình là người độc lập. Sau hôm đó, chị dành thời gian để nói chuyện, lắng nghe con, nghe con kể về cảm xúc của mình với cậu bạn trai đó. Chị thở phào nhẹ nhõm khi biết con và cậu bạn kia chưa làm gì quá giới hạn. Con gái yêu sớm, con với Quân đúng là có tình cảm với nhau nhưng mới chỉ ngồi cạnh, nắm tay, viết thư qua lại, nhắn tin này nọ mà thôi.
Tuy nhiên, với chị đây chinh là một bài học cho vợ chồng chị, tiền bạc quan trọng nhưng gia đình vẫn quan trọng hơn. Chị hiểu rằng mình cần phải để ý tới con, vì nếu sơ sểnh thi không phải chuyện gì cũng "mất bò mới lo làm chuồng" được...
(Theo Trí thức trẻ)
Từ bao giờ mà Tuyết (tên thật của con gái chị) đã “dằn mặt” mẹ thôi gọi yêu bằng tên Bông, “Nghe nó sao sao ấy mẹ ạ, trẻ con lắm, con không chịu đâu”. Thế mà hôm nay, con đi học mệt nhọc trở về nhà, chị lúi cúi sắp xếp đồ đạc trong cặp cho con và thò ra một cuốn nhật ký mầu mè.
Choáng váng, lo lắng khi đọc những dòng trong cuốn sổ nhỏ lưu bút giữa con và cậu bạn trai. Đứa con gái 14 tuổi của chị cũng hờn giận, đau khổ, vật vã, trách móc, yêu thương, ghen tuông như người lớn.
Chị tự trách mình, trách chồng vì đã tham công tiếc việc chẳng ngó ngàng nhiều tới cô con gái đang dậy thì của mình.
Vợ chồng chị hiện đã 38 tuổi, anh chị bằng tuổi nhau, mỗi người có trong tay một công ty nhỏ. Vì bận rộn nên chị giao toàn bộ việc chăm nom nhà cửa, đưa đón cháu đi học cho ông bà nội và cô giúp việc.
Thực ra, khi công chúa nhỏ nhà chị chào đời chị đã lên tinh thần dạy dỗ chỉ bảo con tới nơi tới chốn. Bởi thế, Tuyết học giỏi, càng lớn càng xinh. Thêm vào đó, con còn rất tồ, chị biết mấy người bạn của con toàn là con gái, có lần con ngại ngùng khi kể với mẹ nghe về việc "bị cô giáo xếp chỗ ngồi cạnh bạn trai". Chị cũng yên tâm khi con cứ đi học lại về nhà ngay hoặc có lúc sang nhà bạn học nhóm.
Với suy nghĩ, con đã trưởng thành và tự lập được ít nhiều nên anh chị cũng nới lỏng thời gian cho con dễ thở. Những buổi tiệc sinh nhật bạn này bạn kia, chị cũng cho con đi taxi đến.
Con gái yêu sớm - Chị hiểu rằng mình cần phải để ý tới con, vì nếu sơ sểnh thi không phải chuyện gì cũng "mất bò mới lo làm chuồng" được... (Ảnh minh họa) |
Thế nhưng bây giờ chị vô cùng lo ngại về con gái của mình. Chị tự trách mình vì không đủ nhạy cảm để thấy con khác đi từng ngày, chị biết con gái yêu sớm mất rồi.
Có lần giữa đêm tỉnh giấc vì khó ngủ, chị xuống phòng khách, đi ngang qua phòng con gái vẫn sáng đèn. Mở cửa thấy con chat chit trên mạng, thi thoảng lại gọi điện, nhắn tin chíu chíu với bạn rồi lại cười khúc khích.
Sau khi biết con hỏi bài vở của bạn, chị cũng yên tâm và nhắc nhở con ngủ sớm. Để rồi tới ngày hôm nay khi nhìn thất vật lạ xuất hiện trong cặp con thì chị mới tỉnh giấc, sự việc không đơn giản như chị nghĩ.
Kiểm tra điện thoại của con, chị bàng hoàng, run rẩy khi đọc được những tin nhắn mùi mẫn và có phần lả lơi của con gái mình.
Chuyện càng trở nên trầm trọng hơn khi đúng lúc đó cô giáo chủ nhiệm của con có gọi điện. Cô nói tình hình học hành của Tuyết rất đáng báo động, từ một học sinh giỏi, gương mẫu, con học sút hẳn đi, và học kỳ này có mặt trong đội thi lại để “loại quân” ra khỏi lớp chọn của trường.
Con liên tục bỏ học, nhất là những ngày gần nghỉ hè như thế này. Và điều tệ hại khi con bỏ học cùng một bạn trai trong lớp. Cũng không lạ, đó chính là Anh Quân – tình thư của con trong cuốn nhật ký.
Tối hôm đó, Tuyết – con gái chị xin đi sang nhà bạn học nhóm. Theo lời con, đó là Nhung – cô bạn thân của con từ cấp 1. Chị đồng ý và lẳng lặng đi ngay theo sau con.
Những gì chị không mong muốn đã xảy ra, con đạp xe thẳng tới nhà cậu bạn Quân. Nhìn con gái mình và người con trai khác rủ nhau tới công viên ngồi mà chị nhức nhối vô cùng.
Cố gắng kiềm chế, chị đi thẳng ra chỗ hai đứa trẻ. Thấy mẹ, Tuyết tái mặt còn cậu bạn kia thì ấp úng không nói không rằng. Chị chậm rãi ngồi xuống nhìn mặt hai đứa trẻ và nói: “Học ở một không gian tối mịt như thế này hả con?”
Chị lấy hết bình tĩnh để nói ra từng từ trong tâm trạng rất rối bởi, lòng chị đang đau nhói, bao câu hỏi đặt ra về sức khỏe của con, về sự thiếu hiểu biết tình dục của bọn trẻ. Nếu không có chuyện như ngày hôm nay, chị luôn nghĩ Tuyết - bé Bông của chị vẫn tồ tẹt lắm.
Chị nhớ lại cách hành xử của bạn mình trong hoàn cảnh này, cô bạn chị làm ầm lên, mắng chửi con gái hết lời. Kết quả là sáng hôm sau cô con gái rượu xách va ly đi chơi luôn với bạn trai. Chị Loan hiểu, sự hợp tác và bất hợp tác chỉ trong gang tấc nếu người mẹ có hành động sai.
Lên mạng, chị được biết những đứa trẻ ở tuổi con chị có cùng chung một ước muốn đó là được đánh giá cao, được trở thành người đặc biệt với ai đó, muốn thể hiện mình là người độc lập. Sau hôm đó, chị dành thời gian để nói chuyện, lắng nghe con, nghe con kể về cảm xúc của mình với cậu bạn trai đó. Chị thở phào nhẹ nhõm khi biết con và cậu bạn kia chưa làm gì quá giới hạn. Con gái yêu sớm, con với Quân đúng là có tình cảm với nhau nhưng mới chỉ ngồi cạnh, nắm tay, viết thư qua lại, nhắn tin này nọ mà thôi.
Tuy nhiên, với chị đây chinh là một bài học cho vợ chồng chị, tiền bạc quan trọng nhưng gia đình vẫn quan trọng hơn. Chị hiểu rằng mình cần phải để ý tới con, vì nếu sơ sểnh thi không phải chuyện gì cũng "mất bò mới lo làm chuồng" được...
(Theo Trí thức trẻ)